1. 古诗词大全

元代诗词作品

共收录了1485首元代诗词
  • 作者:詹玉 朝代:元代

    相逢唤醒京华梦,吴尘暗斑吟发。
    倚担评花,认旗沽酒,历历行歌奇迹。
    吹香弄碧。
    有坡柳风情,逋梅月色。
    画鼓红船,满湖春水断桥客。
    当时何限俊侣,甚花天月地,人被云隔。
    却载苍烟,更招白鹭,一醉修江又别。
    今回记得。
    再折柳穿鱼,赏梅催雪。
    如此湖山,忍教人更说。

    xiàng féng huàn xǐng jīng huá mèng ,wú chén àn bān yín fā 。
    yǐ dān píng huā ,rèn qí gū jiǔ ,lì lì háng gē qí jì 。
    chuī xiāng nòng bì 。
    yǒu pō liǔ fēng qíng ,bū méi yuè sè 。
    huà gǔ hóng chuán ,mǎn hú chūn shuǐ duàn qiáo kè 。
    dāng shí hé xiàn jun4 lǚ ,shèn huā tiān yuè dì ,rén bèi yún gé 。
    què zǎi cāng yān ,gèng zhāo bái lù ,yī zuì xiū jiāng yòu bié 。
    jīn huí jì dé 。
    zài shé liǔ chuān yú ,shǎng méi cuī xuě 。
    rú cǐ hú shān ,rěn jiāo rén gèng shuō 。

    写景抒情送别西湖
  • 作者:元好问 朝代:元代

    凉叶萧萧散雨声,虚堂淅淅掩霜清。
    黄华自与西风约,白发先从远客生。
    吟似候虫秋更苦,梦和寒鹊夜频惊。
    何时石岭关山路,一望家山眼暂明?

    liáng yè xiāo xiāo sàn yǔ shēng ,xū táng xī xī yǎn shuāng qīng 。
    huáng huá zì yǔ xī fēng yuē ,bái fā xiān cóng yuǎn kè shēng 。
    yín sì hòu chóng qiū gèng kǔ ,mèng hé hán què yè pín jīng 。
    hé shí shí lǐng guān shān lù ,yī wàng jiā shān yǎn zàn míng ?

    写景秋天思乡
  • 作者:查德卿 朝代:元代

    问从来谁是英雄?一个农夫,一个渔翁。

    晦迹南阳,栖身东海,一举成功。

    八阵图名成卧龙,六韬书功在飞熊。

    霸业成空,遗恨无穷。

    蜀道寒云,渭水秋风。

    wèn cóng lái shuí shì yīng xióng ?yī gè nóng fū ,yī gè yú wēng 。

    huì jì nán yáng ,qī shēn dōng hǎi ,yī jǔ chéng gōng 。

    bā zhèn tú míng chéng wò lóng ,liù tāo shū gōng zài fēi xióng 。

    bà yè chéng kōng ,yí hèn wú qióng 。

    shǔ dào hán yún ,wèi shuǐ qiū fēng 。

    咏史怀古
  • 作者:张可久 朝代:元代

    林深藏却云门寺,回首若耶溪。
    苎萝人去,蓬莱山在,老树荒碑。
    神仙何处,烧丹傍井,试墨临池。
    荷花十里,清风鉴水,明月天衣。

    lín shēn cáng què yún mén sì ,huí shǒu ruò yē xī 。
    zhù luó rén qù ,péng lái shān zài ,lǎo shù huāng bēi 。
    shén xiān hé chù ,shāo dān bàng jǐng ,shì mò lín chí 。
    hé huā shí lǐ ,qīng fēng jiàn shuǐ ,míng yuè tiān yī 。

    地名
  • 作者:王实甫 朝代:元代

    自别后遥山隐隐,更那堪远水粼粼。
    见杨柳飞绵滚滚,对桃花醉脸醺醺。
    透内阁香风阵阵,掩重门暮雨纷纷。
    怕黄昏忽地又黄昏,不销魂怎地不销魂。
    新啼痕压旧啼痕,断肠人忆断肠人。
    今春香肌瘦几分?缕带宽三寸。

    zì bié hòu yáo shān yǐn yǐn ,gèng nà kān yuǎn shuǐ lín lín 。
    jiàn yáng liǔ fēi mián gǔn gǔn ,duì táo huā zuì liǎn xūn xūn 。
    tòu nèi gé xiāng fēng zhèn zhèn ,yǎn zhòng mén mù yǔ fēn fēn 。
    pà huáng hūn hū dì yòu huáng hūn ,bú xiāo hún zěn dì bú xiāo hún 。
    xīn tí hén yā jiù tí hén ,duàn cháng rén yì duàn cháng rén 。
    jīn chūn xiāng jī shòu jǐ fèn ?lǚ dài kuān sān cùn 。

    写景思念闺怨女子
  • 作者:唐珙 朝代:元代

    西风吹老洞庭波,一夜湘君白发多。
    醉后不知天在水,满船清梦压星河。

    xī fēng chuī lǎo dòng tíng bō ,yī yè xiāng jun1 bái fā duō 。
    zuì hòu bú zhī tiān zài shuǐ ,mǎn chuán qīng mèng yā xīng hé 。

    写景叙梦纪游
  • 作者:曹德 朝代:元代

    先生醉也,童子扶者。
    有诗便写,无酒重赊。
    山声野调欲唱些,俗事休说。
    问青天借得松间月,陪伴今夜。
    长安此时春梦热,多少豪杰。
    明朝镜中头似雪,乌帽难遮。
    星般大县儿难弃舍,晚入庐山社。
    比及眉未攒,腰曾折,迟了也,去官陶靖节。

    xiān shēng zuì yě ,tóng zǐ fú zhě 。
    yǒu shī biàn xiě ,wú jiǔ zhòng shē 。
    shān shēng yě diào yù chàng xiē ,sú shì xiū shuō 。
    wèn qīng tiān jiè dé sōng jiān yuè ,péi bàn jīn yè 。
    zhǎng ān cǐ shí chūn mèng rè ,duō shǎo háo jié 。
    míng cháo jìng zhōng tóu sì xuě ,wū mào nán zhē 。
    xīng bān dà xiàn ér nán qì shě ,wǎn rù lú shān shè 。
    bǐ jí méi wèi zǎn ,yāo céng shé ,chí le yě ,qù guān táo jìng jiē 。

    生活向往
  • 作者:元好问 朝代:元代

    重冈已隔红尘断,村落更年丰。移居要就,窗中远岫,舍后长松。

    十年种木,一年种谷,都付儿童。老夫惟有,醒来明月,醉后清风。

    zhòng gāng yǐ gé hóng chén duàn ,cūn luò gèng nián fēng 。yí jū yào jiù ,chuāng zhōng yuǎn xiù ,shě hòu zhǎng sōng 。

    shí nián zhǒng mù ,yī nián zhǒng gǔ ,dōu fù ér tóng 。lǎo fū wéi yǒu ,xǐng lái míng yuè ,zuì hòu qīng fēng 。

    写景抒情生活
  • 作者:张可久 朝代:元代

    兴亡千古繁华梦,诗眼倦天涯。
    孔林乔木,吴宫蔓草,楚庙寒鸦。
    数间茅舍,藏书万卷,投老村家。
    山中何事?松花酿酒,春水煎茶。

    xìng wáng qiān gǔ fán huá mèng ,shī yǎn juàn tiān yá 。
    kǒng lín qiáo mù ,wú gōng màn cǎo ,chǔ miào hán yā 。
    shù jiān máo shě ,cáng shū wàn juàn ,tóu lǎo cūn jiā 。
    shān zhōng hé shì ?sōng huā niàng jiǔ ,chūn shuǐ jiān chá 。

    写景饮酒乡村伤今感昔
  • 作者:赵沨 朝代:元代

    小榖城荒路屈盘,石根寒碧涨秋湾。
    千章秀木黄公庙,一点飞雪白塔山。
    好景落谁诗句里,蹇驴驮我画图间。
    膏肓泉石真吾事,莫厌乘兴数往还。

    xiǎo gǔ chéng huāng lù qū pán ,shí gēn hán bì zhǎng qiū wān 。
    qiān zhāng xiù mù huáng gōng miào ,yī diǎn fēi xuě bái tǎ shān 。
    hǎo jǐng luò shuí shī jù lǐ ,jiǎn lǘ tuó wǒ huà tú jiān 。
    gāo huāng quán shí zhēn wú shì ,mò yàn chéng xìng shù wǎng hái 。

  • 作者:元好问 朝代:元代

    玄都观里桃千树,花落水空流。

    凭君莫问:清泾浊渭,去马来牛。

    谢公扶病,羊昙挥涕,一醉都休。

    古今几度,生存华屋,零落山丘。

    xuán dōu guān lǐ táo qiān shù ,huā luò shuǐ kōng liú 。

    píng jun1 mò wèn :qīng jīng zhuó wèi ,qù mǎ lái niú 。

    xiè gōng fú bìng ,yáng tán huī tì ,yī zuì dōu xiū 。

    gǔ jīn jǐ dù ,shēng cún huá wū ,líng luò shān qiū 。

    写景抒情生活
  • 作者:胡祗遹 朝代:元代

    几枝红雪墙头杏,数点青山屋上屏。一春能得几晴明?三月景,宜醉不宜醒。
    残花酝酿蜂儿蜜,细雨调和燕子泥。绿窗春睡觉来迟。谁唤起?窗外晓莺啼。
    一帘红雨桃花谢,十里清阴柳影斜。洛阳花酒一时别。春去也,闲煞旧蜂蝶。

    jǐ zhī hóng xuě qiáng tóu xìng ,shù diǎn qīng shān wū shàng píng 。yī chūn néng dé jǐ qíng míng ?sān yuè jǐng ,yí zuì bú yí xǐng 。
    cán huā yùn niàng fēng ér mì ,xì yǔ diào hé yàn zǐ ní 。lǜ chuāng chūn shuì jiào lái chí 。shuí huàn qǐ ?chuāng wài xiǎo yīng tí 。
    yī lián hóng yǔ táo huā xiè ,shí lǐ qīng yīn liǔ yǐng xié 。luò yáng huā jiǔ yī shí bié 。chūn qù yě ,xián shà jiù fēng dié 。

    春天
  • 作者:赵孟頫 朝代:元代

    野店桃花红粉姿,陌头杨柳绿烟丝。
    不因送客东城去,过却春光总不知。

    yě diàn táo huā hóng fěn zī ,mò tóu yáng liǔ lǜ yān sī 。
    bú yīn sòng kè dōng chéng qù ,guò què chūn guāng zǒng bú zhī 。

    柳树古诗三百首惜春桃花
  • 作者:关汉卿 朝代:元代

    〔一枝花〕

    攀出墙朵朵花,折临路枝枝柳。花攀红蕊嫩,柳折翠条柔,浪子风流。凭着我折柳攀花手,直煞得花残柳败休。半生来折柳攀花,一世里眠花卧柳。

    〔梁州〕

    我是个普天下郎君领袖,盖世界浪子班头。愿朱颜不改常依旧,花中消遣,酒内忘忧。分茶攧竹,打马藏阄;通五音六律滑熟,甚闲愁到我心头?伴的是银筝女银台前理银筝笑倚银屏,伴的是玉天仙携玉手并玉肩同登玉楼,伴的是金钗客歌金缕捧金樽满泛金瓯。你道我老也,暂休。占排场风月功名首,更玲珑又剔透。我是个锦阵花营都帅头,曾玩府游州。

    〔隔尾〕

    子弟每是个茅草冈、沙土窝初生的兔羔儿乍向围场上走,我是个经笼罩、受索网苍翎毛老野鸡蹅踏的阵马儿熟。经了些窝弓冷箭鑞枪头,不曾落人后。恰不道“人到中年万事休”,我怎肯虚度了春秋。

    〔尾〕

    我是个蒸不烂、煮不熟、捶不匾、炒不爆、响珰珰一粒铜豌豆,恁子弟每谁教你钻入他锄不断、斫不下、解不开、顿不脱、慢腾腾千层锦套头?我玩的是梁园月,饮的是东京酒,赏的是洛阳花,攀的是章台柳。我也会围棋、会蹴踘、会打围、会插科、会歌舞、会吹弹、会咽作、会吟诗、会双陆。你便是落了我牙、歪了我嘴、瘸了我腿、折了我手,天赐与我这几般儿歹症候,尚兀自不肯休!则除是阎王亲自唤,神鬼自来勾。三魂归地府,七魄丧冥幽。天哪!那其间才不向烟花路儿上走!

    〔yī zhī huā 〕

    pān chū qiáng duǒ duǒ huā ,shé lín lù zhī zhī liǔ 。huā pān hóng ruǐ nèn ,liǔ shé cuì tiáo róu ,làng zǐ fēng liú 。píng zhe wǒ shé liǔ pān huā shǒu ,zhí shà dé huā cán liǔ bài xiū 。bàn shēng lái shé liǔ pān huā ,yī shì lǐ mián huā wò liǔ 。

    〔liáng zhōu 〕

    wǒ shì gè pǔ tiān xià láng jun1 lǐng xiù ,gài shì jiè làng zǐ bān tóu 。yuàn zhū yán bú gǎi cháng yī jiù ,huā zhōng xiāo qiǎn ,jiǔ nèi wàng yōu 。fèn chá diān zhú ,dǎ mǎ cáng jiū ;tōng wǔ yīn liù lǜ huá shú ,shèn xián chóu dào wǒ xīn tóu ?bàn de shì yín zhēng nǚ yín tái qián lǐ yín zhēng xiào yǐ yín píng ,bàn de shì yù tiān xiān xié yù shǒu bìng yù jiān tóng dēng yù lóu ,bàn de shì jīn chāi kè gē jīn lǚ pěng jīn zūn mǎn fàn jīn ōu 。nǐ dào wǒ lǎo yě ,zàn xiū 。zhàn pái chǎng fēng yuè gōng míng shǒu ,gèng líng lóng yòu tī tòu 。wǒ shì gè jǐn zhèn huā yíng dōu shuài tóu ,céng wán fǔ yóu zhōu 。

    〔gé wěi 〕

    zǐ dì měi shì gè máo cǎo gāng 、shā tǔ wō chū shēng de tù gāo ér zhà xiàng wéi chǎng shàng zǒu ,wǒ shì gè jīng lóng zhào 、shòu suǒ wǎng cāng líng máo lǎo yě jī zhā tà de zhèn mǎ ér shú 。jīng le xiē wō gōng lěng jiàn là qiāng tóu ,bú céng luò rén hòu 。qià bú dào “rén dào zhōng nián wàn shì xiū ”,wǒ zěn kěn xū dù le chūn qiū 。

    〔wěi 〕

    wǒ shì gè zhēng bú làn 、zhǔ bú shú 、chuí bú biǎn 、chǎo bú bào 、xiǎng dāng dāng yī lì tóng wān dòu ,nín zǐ dì měi shuí jiāo nǐ zuàn rù tā chú bú duàn 、zhuó bú xià 、jiě bú kāi 、dùn bú tuō 、màn téng téng qiān céng jǐn tào tóu ?wǒ wán de shì liáng yuán yuè ,yǐn de shì dōng jīng jiǔ ,shǎng de shì luò yáng huā ,pān de shì zhāng tái liǔ 。wǒ yě huì wéi qí 、huì cù jū 、huì dǎ wéi 、huì chā kē 、huì gē wǔ 、huì chuī dàn 、huì yān zuò 、huì yín shī 、huì shuāng lù 。nǐ biàn shì luò le wǒ yá 、wāi le wǒ zuǐ 、qué le wǒ tuǐ 、shé le wǒ shǒu ,tiān cì yǔ wǒ zhè jǐ bān ér dǎi zhèng hòu ,shàng wū zì bú kěn xiū !zé chú shì yán wáng qīn zì huàn ,shén guǐ zì lái gōu 。sān hún guī dì fǔ ,qī pò sàng míng yōu 。tiān nǎ !nà qí jiān cái bú xiàng yān huā lù ér shàng zǒu !

    抒情生活
  • 作者:徐再思 朝代:元代

    龙虎昭阳殿,冰霜函谷关,风月富春山。
    不受千钟禄,重归七里滩,赢得一身闲。
    高似他云台将坛。

    lóng hǔ zhāo yáng diàn ,bīng shuāng hán gǔ guān ,fēng yuè fù chūn shān 。
    bú shòu qiān zhōng lù ,zhòng guī qī lǐ tān ,yíng dé yī shēn xián 。
    gāo sì tā yún tái jiāng tán 。